ArticleAuthors: Nguyễn Hồng Hạnh (2022-07)
Carnaval là hiện tượng của văn hóa phương Tây trung đại, là “hình thức trình diễn nguyên hợp mang tính chất lễ nghi” hay còn gọi là “hội giả trang”, “hội trá hình” (1). Tinh thần carnaval luôn hướng đến mục đích xóa nhòa mọi ranh giới khu biệt giữa sân khấu và quảng trường, giữa diễn viên với khán giả, giữa con người với con người. Ở đấy, con người được trở về bản nguyên của chính mình, rũ bỏ mọi lớp áo mũ tôn nghiêm, chuẩn mực để mặc sức giao tiếp với nhau thông qua các hình thức bộc trực, suồng sã mang tính quảng trường. Mọi thứ thiêng liêng đều được phép báng bổ, hạ bệ bằng nhiều hình thức như: giễu nhại, lạ hóa, tính dục... “Cuộc sống carnaval là cuộc sống vượt khỏi nền nếp thường nhật, ở mức độ nào đó, là “cuộc đời lộn trái”, “thế giới lộn ngược” (2). Nhờ vậy, Carnaval còn góp ...